Câu chuyện bắt đầu từ tình bạn lâu năm giữa 2 người đàn ông nhưng có 2 số phận trái ngược nhau,1 người sự nghiệp thành công là đầu bếp trưởng của khách sạn 5* nổi tiếng Hà Nội Daewoo Hotel.Nơi chuyên tiếp đón các đoàn chính trị trong và ngoài nước đến với Việt Nam. Nơi đây còn là nơi chuyên phục vụ các món ăn sang trọng cho các bộ trưởng bộ ngoại giao Nga, Đức làm việc tại Việt Nam. Người còn lại thì sống cảnh gà trống nuôi con tại vùng đất nghèo khó của miền trung, vợ mất sớm ông 1 tay nuôi nấng con cái vất vả, làm đủ việc đồng áng, ai thuê đâu làm đó kiếm tiền nuôi con qua ngày. Tình bạn bao lâu chứng kiến cuộc sống lam lũ của bạn khiến đầu bếp trưởng không đành lòng,1 lần khi về chơi nhà bạn trong bữa cơm đảm bạc, người đầu bếp trưởng mới nói với bạn mình:“Anh cho con trai lớn theo tôi đi học nghề làm bếp, tôi thấy cháu chăm chỉ chịu khó, học được cái nghề sau về đỡ đần kinh tế cho anh. Nghe thấy vậy người bạn nghèo mừng rỡ đồng ý cho con đi ra Hà Nội học việc. Hai năm trôi qua, làm đủ vị trí phụ cho đến chính trong căn bếp Bộ Ngoại Giao. Nhận thấy người cháu đã đủ trưởng thành và bắt đầu tự gây dựng sự nghiệp, Đầu Bếp Trưởng cho gọi người cháu lại dặn giò:“Con ở đây 2 năm rồi, Thầy cũng đã chỉ cho con nhiều món ăn sang trọng, con cũng đã rất chăm chỉ và học rất tốt, nay thầy nghĩ con đến lúc tự đứng trên đôi chân mình tự lập sự nghệp cho mình. Nghe thầy con về Nghệ An quê con và bắt đầu làm những món thịt nguội này để bán nhất định 1 ngày nào đó con sẽ giàu. Nghe lời Thầy, anh liền sản xuất các món đồ tây: dăm bông, xúc xích xông, khói… với 1 sự tự tin bán đắt hàng. Nhưng than ôi đời đâu như ta mơ! Thời gian đầu chỉ có 1 số người mua ăn, tuy nhận được lời khen nức nở về sản phẩm ngon chất lượng nhưng trớ trêu một thời gian anh vẫn bán ra thị trường được rất ít nhưng lạ thay là có nhiều người đến hỏi mua anh công thức và xin học nghề. Anh không bán công thức nhưng có nhận dạy nghề sơ bộ cho một số người, lạ, hơn nữa học anh xong học trò anh kinh doanh rất chạy. Anh đem lòng thắc mắc và quyết đi tìm nguyên nhân thì phát hiện bí mật lớn làm thay đổi cuộc đời anh mãi mãi. Thì ra vấn đề không phải là do sản phẩm hay cho anh, mà là từ cái tên anh gọi cho nó. Món ăn tây nên có tên của nó là Dăm Bông nhưng mà người quê ai hiểu được cái tên đó là gì đâu, họ chỉ biết món này được làm từ thịt con bò chưa trưởng thành (gọi là bê hoặc me) và được bó tròn lại như cuộn giò thì người ta gọi là Giò Bê (tùy địa phương gọi Giò Me) cứ vậy mà người người đồn nhau. Khi đó anh như bừng tỉnh và ngay lập tức thay đổi cách gọi sản phẩm cho thuần người việt nam, gần gũi dân dã. Từ đó với công thức chuẩn được chính Đầu Bếp Nổi tiếng truyền đạt anh đã sản xất và bán ra phục vụ khắp 3 miền đất nước. Cũng từ đó mà miền đất Xứ Nghệ có thêm 1 đặc sản đặc trưng đó là Giò Bê Xứ Nghệ
